Thursday, December 19, 2013

Phi Cơ Phi Đòan 118 KQVN Mất tích / Núi Mẹ Bồng Con / Hòn Vọng Phu




THÔNG TIN DƯỚI ĐẬY TỪ CÔ MỸ HẠNH CHUYỂN TIẾP BAN LIÊN LẠC TÌM MỘ RỒI PHỔ BIẾN RỘNG RÃI TỪ CÁC ANH KHOA NGUYỄN - JIMMY VU.
TÔI PHẠM MINH MẪN PHI ĐOÀN 219 TRƯỚC TIÊN XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN ĐẾN QUÝ VỊ ĐÃ CHUYỂN THÔNG TIN NÀY LÊN GROUP KHÔNG QUÂN VÀ XIN THÔNG BÁO ĐẾN ANH VÕ Ý CÙNG CÁC ANH EM PHI ĐOÀN 118, ĐƯỢC RÕ:
 TỐI HÔM QUA MINH MẪN CÙNG CHÁU VĂN NGỌC CHÂU CON TRAI TRƯỞNG ANH VĂN NGỌC CỦA ĐÃ ĐẾN GẶP ANH HỒNG TẠI QUẬN TÂN BÌNH SAIGON ĐƯỢC BIẾT:
ANH HỒNG LÀ MỘT QUÂN Y CỦA BỘ ĐỘI ANH HỒNG CÓ LÀM VIỆC CHUNG VỚI HAI ANH QUÂN VÀ NAM LÀ NHỮNG CỰU QUÂN NHÂN QLVNCH, CÁC ANH CƯ NGỤ GẦN NÚI MẸ BỒNG CON, SINH KẾ BẰNG NGHỀ VÔ RỪNG TÌM ĐÁ THẠCH ANH VÀ  ĐÃ TÌM ĐƯỢC XÁC MÁY BAY CỦA PHI ĐOÀN 118 CÓ SỐ ĐUÔI MÁY BAY 6722527 (CÁC ANH NÀY CÒN GIỮ PHẦN MÁY BAY CÓ GHI RÕ SỐ ĐUÔI NÀY) VÀ CÁC ANH TÌM ĐƯỢC HÀI CỐT CỦA 4 NGƯỜI (ĐÚNG RA LÀ 5 NGƯỜI  MỘT NGƯỜI KHÔNG TÌM THẤY) GỒM TR/U VĂN NGỌC CỦA QUAN SÁT VIÊN CÓ THẺ BÀI - TH/U VO VĂN ĐẠT PILOT CÒN CĂN CƯỚC, MỘT PHỤ NỮ VÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ GIẤY TỜ NHƯNG KHÔNG CÒN ĐỌC ĐƯỢC NÊN KHÔNG RÕ DANH TÁNH, HỌ ĐÃ TÌM ĐƯỢC MỘT SỐ HIỆN VẬT NHƯ NÓN BAY MŨ NỈ KQ CÓ GẮN LON TRUNG ÚY ĐỒNG HỒ ĐEO TAY BỊ CHÁY HỎNG, GIÂY CHUYỀN VÀNG BỊ ĐỨT TỪNG ĐOẠN VÀ NHẪN HỘT SOÀN TẤM. CẢ 4 HÀI CỐT ĐƯỢC CHÔN CHUNG GẦN ĐÓ VÀ XẾP NHIỀU LỚP ĐÁ LÊN TRÊN.
ANH NAM LÀ NGƯỜI GOM TẤT CẢ HÀI CỐT CHÔN CHUNG HIỆN NAY ANH NAM ĐANG CÒN TRÊN NÚI KHÔNG LIÊN LẠC ĐƯỢC VÌ ĐT MẤT SÓNG...
CÁC ANH NÀY LÀ CỰU QUÂN NHÂN CÓ TẤM LÒNG VÌ ĐỒNG ĐỘI, CÁC ANH CÓ CUỘC SỐNG LAM LŨ, PHẢI VẤT VẢ NHIỀU NGÀY HAY CẢ THÁNG TRONG RỪNG ĐỂ TÌM ĐÁ THẠCH ANH...
CÁC ANH SẼ CHUYỂN NHỮNG DI VẬT CỦA HÀI CỐT  CHO CHÚNG TÔI XEM MỘT NGÀY GẦN ĐÂY, NHƯNG HIỆN NAY KHÔNG THỂ ĐẾN ĐƯỢC NƠI CHÔN HÀI CỐT VÌ TỪ NÚI MẸ BỒNG CON ĐI VÔ RỪNG BA NGÀY ĐƯỜNG, VÀ LÚC NÀY LÀ MÙA MƯA LẠNH BUỐT TRÊN ĐỘ CAO HƠN 2 NGÀN MÉT SO VỚI MÂT BIỂN, PHẢI ĐẾN MÙA HÈ MỚI ĐI ĐƯỢC.
  MINH MẪN VÀ CON TRAI ANH VĂN NGỌC CỦA TRƯỚC ĐÂY 10 NĂM ĐÃ TIN VÀO MỘT LÃO NGOẠI CẢM LỪA BỊP ĐI VÔ RỪNG TRONG VÙNG SÔNG BA SUỐT MẤY NGÀY TRỜI KHÔNG TÌM ĐƯỢC GÌ MÀ CHÁU CHÂU LẠI TỐN QUÁ NHIỀU TIỀN CHO GÃ NGOẠI CẢM LỪA BỊP ĐÓ.
NAY MINH MẪN KÍNH NHỜ ANH VÕ Ý VÀ CÁC ANH CÓ THÔNG TIN VỀ THÂN NHÂN BÀ ĐẠI TÁ LÊ QUANG BÌNH CÙNG TH/U VO VĂN ĐẠT...THÔNG BÁO ĐẾN THÂN NHÂN CỦA HỌ HỢP SỨC ĐI NHẬN HÀI CỐT VÀ CÙNG CHỊU CHI PHÍ CHUNG...VÀ CŨNG MONG CÁC ÂN NHÂN HẢO TÂM GIÚP CHO CHÁU CHÂU CÓ PHƯƠNG TIỆN ĐƯA HÀI CỐT CHA MÌNH VỀ VỚI GIA ĐÌNH VÌ HIỆN NAY CHÁU VĂN NGỌC CHÂU RẤT KHO KHĂN.
KÍNH THÔNG BÁO ĐẾN QUÝ VỊ
MINH MẪN 219



                                 Lien Lac Tim Mo lienlactimmo@att.net
Sent: Wednesday, December 18, 2013 8:34 PM
Subject: Thong Bao Hài cốt Tử Sĩ VNCH tìm thân nhân 
Kính Thưa Quý Cô Chú
 Văn Phòng Liên Lạc Tìm Mộ có nhận được thông tin như sau:
Máy bay số 6722527 Trung Tâm Huấn Luyện KQ Nha Trang .
1-) Người lái Trung úy Van Ngọc Của số quân 64/601584L nhóm máuB .
 2-) người ngồi bên võ văn Đạt 
 3-)và một người nam
 4-) có thêm một phụ nữ.  
Bị rớt ở núi .ai là thân nhân liên lạc với anh Nam 0979104425 
hoặc Hồng đt 0905190519 đ nhặn hài cốt 4 người trên
Chúng Cháu có liên lạc với Anh Hồng người phát hiện ra 4 hài cốt trên chuyến bay 6722527
 và được biết thêm rất nhiều chị tiết ......
Kinh mong Quý cơ Quan truyền thông .
Quý Cô Chú Anh Chị trên các diễn đàn 
 Quý Cô Chú trong Hội Không Quân VNCH.
Giúp chuyển tin nầy đến thân nhân những người quá cố 
            kính
Văn Phòng Liên Lạc Tìm Mộ
Ðiện thoại: 559-273-1782
E-mail: lienlactimmo@att.net


 Núi Mẹ Bồng Con (Hòn Vọng Phu)
Ảnh: Trần Quỳ 

Núi Mẹ Bồng Con là tên dân gian, còn tên chữ là hòn Vọng Phu có 2 đỉnh, độ cao 2.021 và 1762 mét so với mực nước biển, nằm trên ranh giới giữa các tỉnh Khánh Hòa, Phú Yên và Đắc Lắc, phía trong hòn Nhọn của xã Hòa Mỹ Tây. Đây là nơi phát nguyên các con sông Ea Krông Rou chảy vào hướng nam, và sông Ea Mai, Ea Nga, Ea Grô chảy ra hướng Bắc. Mặc dù các ngọn núi này không nằm hẳn trong huyện Tây Hoà, nhưng huyền thoại về núi Mẹ Bồng Con được lưu truyền nơi đây khá phổ biến. Khu vực này có nhiều loại lâm sản quý như: gõ, kiền kiền, dầu, huỳnh đàn, chai dầu, hột ư đặc biệt là trầm kỳ từ cây dó bầu lưu niên.
Hàng năm sau mùa mưa bão, người dân ở hữu ngạn sông Ba thường tổ chức từng toán nhỏ luồn sâu vào rừng để tìm trầm kỳ từ tháng này sang tháng khác, cho đến khi nào tìm thấy, lấy được trầm. Trong dân gian có tên gọi riêng là đi điệu. Hành trình tìm trầm nhiều gian khổ, hiểm nguy, nhiều khi đi lạc, hết lương thực. Lúc đó, người đi điệu phải ngậm củ Ngải-một loại riềng dại, có vị thơm dịu làm cho ruột đỡ cồn cào. Từ đó mới có cụm từ ngậm ngải tìm trầm để chỉ những toán đi tìm trầm. Trong suốt quá trình đi điệu, dân tìm trầm sử dụng các từ khác thay thế cho các từ thông dụng, để chỉ tên gọi trong sinh hoạt, động tác, lễ nghi…
Đi điệu là một nghề vất vả, sống-chết, giàu-nghèo chỉ cách nhau trong gang tấc. Có lẽ xuất phát từ đó mà những người thân dưới đồng bằng mỗi khi nhìn lên đỉnh Vọng Phu thường liên tưởng đến chồng con, nên trong dân gian mới có truyền thuyết về người mẹ bồng con lên núi cao tìm chồng mãi cho tới khi chết hóa đá. Chuyện kể như sau: 
Có đôi trai gái nọ thương yêu nhau, cưới nhau nhưng nhà rất nghèo. Chồng đi làm thuê, vợ ở mướn cho nhà giàu, cả hai đầu tắt mặt tối nhưng không đủ ăn, thậm chí căn nhà để che mưa nắng cũng chỉ là căn lều tranh rách nát. Chẳng bao lâu sau, đôi vợ chồng sinh được mụn con trai. Tuy đời sống tinh thần rất hạnh phúc, nhưng vật chất thì thiếu thốn trăm bề. Cái đói, cái rách luôn luôn đứng trước mái tranh nghèo.
Một đêm kia người chồng thầm thì vào tai vợ rằng: Mình không thể sống mãi trong cảnh cùng túng này được. Tôi quyết chí theo anh em ngậm ngải tìm trầm, may ra đôi ta có khá hơn chăng? Sau một hồi phân vân, thoái thác người vợ cũng bằng lòng để chồng ra đi.
Một tháng, hai tháng rồi một năm sau… bóng người chồng vẫn biệt vô âm tín. Vì nhớ thương chồng. Người vợ bỏ nhà bồng con lên núi cao đứng trông ngóng về hướng chồng ra đi. Ngày một ngày hai nàng gọi mãi tên chồng nhưng chỉ có rừng núi vọng lại tiếng gào tuyệt vọng của nàng. Gào mãi cho đến khi nàng và đứa con kiệt sức chết đứng trên mỏm núi, sau hóa thành khối đá, người đời đặt tên là núi Mẹ Bồng Con để chỉ cho tấm lòng thủy chung của người vợ. 
Dị bản 1:
Theo thi sĩ  Quách Tấn thì núi Vọng Phu có tích từ người ngậm ngải tìm trầm:
“Có một người tu tiên gần đắc đạo thì một ngày kia quay về chốn cũ thăm bạn. Hai người lâu ngày gặp nhau mừng rỡ, chủ nhân bèn hối vợ con bày tiệc thết đãi. Trong bữa tiệc tao phùng, người bạn thật thà kể chuyện tu tiên, và ông đã luyện được ngải, ngậm vào có thể sống cả năm trời mà không cần ăn uống. Chủ nhân sanh lòng tham, phục rượu cho bạn uống đến say, bèn lấy cắp gói ngải và bỏ trốn đi tầm sư học đạo để sau này có thể hưởng cảnh thần tiên. Khi tỉnh giấc, vị đạo sĩ kia sờ vào tay nải không tìm thấy gói ngải, hỏi vợ chủ nhân mới hay người bạn đã bỏ nhà đi đã hai ngày nay. Vị đạo sĩ vội vàng đuổi theo, trèo đèo lội suối theo lối cũ mà đi. Chẳng may ông ngã xuống hố, chết hóa thành đá.
Còn chủ nhân cứ ngậm ngải mà đi, đi mãi nhưng không tìm thấy gì, lâu ngày thân thể mọc dày lông và hóa thành cọp. Đến khi nhớ cảnh cũ, vợ con, bèn quay về, nhưng mọi thứ đã thay đổi cả.
Trong khi đó người vợ mỏi mòn chờ chồng không thấy trở về, liền bồng con lên núi cao, và chết trên đỉnh núi, xác hai mẹ con hóa thành đá ngay trên đỉnh, nên sau này dân gian đặt tên là núi Vọng Phu hay Mẹ Bồng Con”.

No comments:

Post a Comment